Em hãy tả con lợn nhà em !
"Con lợn nhà em đầu tròn như quả bóng da, người nó hình cái hộp các-tông còn cái đuôi thì giống cái chân chống xe máy !"
Lời bình: Dân thành phố, có nhà nào có lợn đâu mà tả.
Lời bình: Lạy ông con ở bụi này.
"Bạn em không cao không thấp, trung bình. Bạn em không gầy, không béo, trung bình. Bạn em không đen không trắng, trung bình. Bạn em không giỏi không kém, trung bình..."
Lời bình: Điệp ngữ đây, điệp ngữ đây !
"Em bước ra sân để chuẩn bị thắp hương giao thừa. Ánh trăng tròn vằng vặc soi rõ khu tập thể, làm những chiếc lá sáng lên loang loáng..."
Lời bình: Bốc phét quá đà. Đêm giao thừa làm gì có trăng !
Em hãy kể lại tác phẩm Tắt đèn của nhà văn Ngô Tất Tố.
"Chị Dậu rón rén bưng bát cháo hành vào cho anh Pha ăn" !!!
Lời bình: Trong văn học 30-45, nhẫm lẫn là chuyện thường tình !
"Chú trống choai nhà em lớn nhanh như thổi, càng lớn chú càng giống gà mái...".
Lời bình: Tội nghiệp trẻ con bây giờ, ít được gần với tự nhiên, cây cỏ, động vật !
"Ăn cơm xong, bố em ngồi uống nước, mẹ em thì rửa bát, còn chúng em cất xoong nồi. Bỗng điện phụt tắt. Bố em bảo: 'Thôi, hôm nay lại mất điện, cả nhà mình đi ngủ sớm !'"
Lời bình: Có khả năng nhà học sinh này ở khu vực hay bị ông điện cắt đột xuất. Bài làm súc tích !
"Chiều dài của cô giáo em là..., chiều rộng của cô giáo em là..."
Lời bình: Một học sinh giỏi toán của lớp, bố và mẹ suốt ngày bắt "Làm toán đi !".
"Lên đến cổng trời, ta gặp ngay ông Thiên Lôi, ông ấy cười khà khà vỗ vai ta và rủ ta vào nhà ông ấy làm vài chén rượu cho đã".
Lời bình: Sao mà Thiên lôi giống bố quá !
"... Cô giáo em đang giảng bài, bỗng nhiên có tiếng gõ cửa như làm ám hiệu: Cạch... cạch... cạch. Và sau làn kính mờ là một bóng đen đứng lặng im. Cô giáo em rón rén ra mở cửa, cả lớp im lặng hồi hộp... Trời ! Thì ra là bác hội trưởng hội phụ huynh của lớp..."
Lời bình: Hội chứng mê truyện trinh thám đây !
"... Bà nội em rất hiền. Mắt bà một mí nhìn sụp xuống. Bà khoái ăn trầu, ngày nào cũng ăn, nhổ ra cái nước đỏ lòm. Bà rất thích đánh em vì em hay trốn ngủ trưa. Cái roi bà giấu sau cánh cửa. Bà sai em đi mua cho bà ly chè sương sa, bánh lọt. Vừa đi em vừa húp bớt lớp nước dừa ở trên vì nó béo lắm. Về nhà nhìn ly nước, bà sai em ra xin thêm nước dừa và chê bà bán hàng hà tiện nước dừa. Em đâu có dám xin thêm. Bà em rất cao. Thân bà cao bảy thước. Gần nhà em có mấy cái cô bán bia ôm, buổi trưa hay la lối, cười giỡn om sòm với mấy cái ông lạ hoắc ở đâu tới. Bà tức lắm, chống ! nạnh chửi qua. Mấy cô thấy bà cao lớn, không dám chửi lại"
Lời bình: Đích thị là văn "tả thực" !
Tác giả bài viết: Lê Đình Tài
Nguồn tin: Trường THCS Lê Lợi - TP Vinh
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn